Ngôi nhà nhỏ trên thảo nguyên

Bài: Ngô Ly Kha

Tặng cho người sẽ cùng tôi xây nhà!

Nếu bạn cho tôi một cây bút, tôi sẽ vẽ ngôi nhà của mình nằm trên một ngọn đồi nhỏ ở xứ xở ngàn hoa Đà Lạt. Nhà được làm hoàn toàn bằng gỗ thông, từ tường, sàn đến mái và cả những món đồ nội thất. Tôi sẽ đặt phòng khách ngay tại căn phòng đầu tiên bạn bước chân vào, nơi có khung cửa sổ lớn nhìn ra những vườn dâu tây phía sườn đồi. Căn bếp sẽ được ngăn cách với phòng khách bằng một kệ tủ nhỏ, còn chốn vệ sinh thì lùi về gần mái hiên. Phòng ngủ chính cũng sẽ có cửa sổ nhìn ra vườn với những tấm rèm in hoa xinh xắn. Một cầu thang nhỏ có tay vịn, sẽ dẫn từ cuối phòng khách lên tầng áp mái – nơi dành riêng cho thiên thần bé nhỏ của tôi. Sẽ có nhiều ô cửa sổ xinh xắn khắp mọi phía vì tôi muốn con mình cảm nhận cuộc sống chung quanh bằng chính đôi mắt, đôi tai của cậu bé…

Nếu bạn cho tôi một chút màu xanh, tôi sẽ phủ nó trên khắp các sườn đồi, xanh đậm trên giàn thiên lý trước sân, xanh non trên các thảm cỏ, và xanh dương trên nền trời. Tôi cũng sẽ tô lên những rặng thông dọc theo triền dốc, hàng “cối xay gió”  bên mái hiên – nơi sinh ra nguồn điện để thắp sáng ngôi nhà. Tôi cũng không quên tô lên những chiếc lá trầu bà quấn quít bên các song cửa, và những cánh bèo hoa dâu trôi nổi trong các chậu thuỷ tinh ở bàn khách.

Nếu bạn cho tôi một chút màu đỏ, tôi sẽ nhuộm chín vườn dâu tây lúc lỉu, sẽ tô son cho những cánh hồng trước mái hiên và sẽ thêu hoa trên rèm cửa cùng các chăn ra gối nệm trong nhà. Tôi cũng sẽ dùng màu đỏ để đánh thức ông mặt trời ngủ quên, gọi cả nhà dậy sum vầy bên bàn ăn mỗi sớm.

Nếu bạn cho tôi một chút màu nâu, tôi sẽ không ngần ngại phủ lên các bộ bàn ghế, giường tủ và lên cả căn bếp mang phong cách đồng quê còn thơm mùi gỗ thông. Tôi cũng sẽ tô lên những hòn đá cuội bên bờ con suối nhỏ – nơi con trai tôi được bố dạy câu cá, còn mẹ nó thì gánh nước tưới hoa…

Nếu bạn cho tôi một chút màu trắng, tôi sẽ chọn chúng làm màu nền cho tất cả các thiết bị vệ sinh ở hai công trình phụ, để mỗi khi có một vết bẩn bám lên dù rất nhỏ, tôi đều dễ dàng phát hiện. Tôi cũng sẽ tô màu trắng lên những khung ảnh đặt khắp các phòng, như một bức tường tinh khôi và vững chắc bảo vệ những khoảnh khắc đẹp nhất của gia đình.

Và nếu bạn cho tôi một chút màu tím tôi sẽ chỉ lấy thật ít thôi, thật ít đủ để đặt tên cho bức tranh của mình: “Ngôi nhà nhỏ trên thảo nguyên”. Đó sẽ là ngôi nhà thứ hai, nơi gia đình tôi sẽ nghỉ dưỡng vào những dịp cuối tuần.

Gấp lại bức tranh, tôi thấy tôi một mình trong căn gác trọ tối tăm ở ngoại ô thành phố. Nhưng có hề chi, khi trước mắt tôi là cả một khu biệt thự thênh thang…

(Ngôi nhà ước mơ, BST Nhà Đẹp tháng 7.2010)

Advertisement

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s